Giới thiệu, tóm tắt sách
Người Thứ 41 là một trong những tiểu thuyết kinh điển của văn học Xô Viết sau Cách mạng Tháng Mười. Dù đã hơn 30 năm kể từ ngày xuất bản, tác phẩm vẫn giữ vững vị trí của mình như một tác phẩm cổ điển. Với phong cách viết tinh tế, cấu trúc chặt chẽ và nhân vật được xây dựng đặc sắc, tác giả đã khắc họa rõ ràng ranh giới giữa tình yêu và lý tưởng – hai khía cạnh quan trọng trong cuộc sống.
Nhân vật chính, Mariutka, là một nữ chiến binh trẻ tuổi, xinh đẹp và mang trong mình cả tình yêu lẫn lòng thù hận sâu sắc. Cô vừa yêu vừa ghét một kẻ địch, bị thu hút bởi những nét đẹp như đôi mắt, cử chỉ và khả năng kể chuyện của hắn. Cách Boris Lavrenyov xây dựng nhân vật phản diện một cách táo bạo đã khiến câu chuyện thêm phần sâu sắc và chân thực.
Tác phẩm cũng được chuyển thể thành phim hai lần: lần đầu vào năm 1927 với tựa đề “Con quỷ của thảo nguyên”, do đạo diễn Porotadonop chỉ đạo và lần thứ hai vào năm 1957 dưới bàn tay đạo diễn trẻ tài năng Trukhorai. Bộ phim “Người Thứ 41” từng gây tiếng vang lớn tại Liên hoan phim quốc tế Cannes và thu hút đông đảo khán giả Việt Nam.
Đánh giá, review sách
Người Thứ 41 không chỉ là một câu chuyện đơn thuần về cuộc cách mạng mà còn là một tác phẩm đầy tính nhân văn và nghệ thuật. Boris Lavrenyov đã khéo léo phối hợp giữa yếu tố lịch sử với cảm xúc cá nhân để tạo nên một tác phẩm mang nhiều chiều sâu. Việc xây dựng nhân vật phức tạp như Mariutka giúp người đọc không chỉ nhìn thấy sự đấu tranh bên ngoài mà còn hiểu được những mâu thuẫn nội tâm đầy kịch tính. Câu chuyện vẫn giữ được sức hấp dẫn và tính thời sự ngay cả sau nhiều thập kỷ, xứng đáng là một trong những tác phẩm văn học Xô Viết tiêu biểu.
Giới thiệu về tác giả
Boris Lavrenyov là nhà văn và nhà viết kịch người Nga, sinh năm 1891 tại Khechson, tỉnh Ufa (nay thuộc Bashkortostan, Liên bang Nga). Ông từng học ngành luật tại Đại học Moscow và tham gia Hồng quân trong thời kỳ nội chiến Nga.
Sự nghiệp văn chương của Lavrenyov bắt đầu từ năm 1912, nổi bật với các tập truyện ngắn như “Gió” (1924), cùng hai tiểu thuyết ngắn “Người Thứ 41” (1926) và “Một truyện bình thường” (1924), đều lấy bối cảnh cuộc cách mạng Nga. Ông cũng là tác giả của vở kịch nổi tiếng “Phá vây” (1928), vốn được đánh giá là một trong những kiệt tác của văn học kịch Xô Viết. Ngoài ra, Lavrenyov còn viết nhiều truyện ngắn và kịch về đời sống biển như “Tiếng hát của Biển Đen” (1944) và “Những người sống ở biển”.
Boris Lavrenyov qua đời vào tháng 1 năm 1959. Mời các bạn đón đọc Người Thứ 41 của ông để trải nghiệm một tác phẩm văn học đầy xúc cảm và sâu sắc.


 
								 
								 
								 
								 
								 
								 
								